THAM TU VDT HA NOI – Giáo sư Đa-vít là một nhà khoa học tài danh rất được quý mến và hâm mộ… Vậy mà thật bất ngờ, sáng nay,  mọi người nhận được tin dữ : ông đã mất tích.

Cô Ma-ri – con gái ông Đa-vít đã mời cảnh sát thành phố và mời thám tử Sê-Lốc-Cốc đến điều tra. Khi thám tử Sê-Lốc-Cốc đến nơi thì đã thấy ngài cảnh sát trưởng Pi-tơ cùng một số cộng sự có mặt tại nhà ông Đa-vít. Ông Pi-tơ báo cáo ngay :

– Chào thám tử ! May quá ngài đã đến. Chúng tôi đang cần sự trợ giúp của ngài. Qua lời kể của cô Ma-ri và qua điều tra, xem xét hiện trường, chúng tôi đã kết luận chắc chắn ông Đa-vít bị bắt cóc. Tuy nhiên…

– Sao, các anh còn băn khoăn điều gì nữa chăng ?

– Đúng vậy, thưa thám tử ! Mời ngài cùng lên phòng làm việc của ông Đa-vít ở tầng hai.

Thám tử Sê-Lốc-cốc, cảnh sát trưởng Pi-tơ cùng cô Ma-ri đi lên tầng hai. Phòng làm việc của giáo sư thật ngăn nắp, gọn gàng, không hề có dấu hiệu của sự xô xát. Gần cửa sổ là chiếc bàn làm việc lớn, trên bàn có máy vi tính, đèn bàn, sách bút, vài tờ giấy, có tờ còn trắng, có tờ viết dở. Phía bên phải bàn làm việc là một tủ sách lớn, một giá đựng báo, tạp chí. Phía bên trái treo tấm bản đồ thế giới khá to.

– Thưa thám tử, rõ ràng là giáo sư đã không hề phản ứng lại bọn bắt cóc. Chúng tôi không hiểu tại sao một người tài giỏi, thông minh như giáo sư mà lại chịu “ngoan ngoãn” để bọn xấu bắt đi như thế. – Cảnh sát trưởng Pi-tơ vừa chỉ tay khắp căn phòng làm việc vừa nói.

– Có lẽ ông ấy biết mình đã tuổi cao, sức yếu nên không chống cự… – Thám tử khẽ đáp – nhưng ông cứ bình tĩnh, chúng ta cùng xem lại thật kĩ căn phòng này đã. Nói rồi thám tử Sê-Lốc-Cốc tiến sát đến bên bàn làm việc của giáo sư. Ông đưa mắt quan sát thật kĩ. Máy vi tính không bật, đèn bàn vẫn sáng, cây bút đang viết chưa đóng nắp, mấy tờ giấy nằm lộn xộn, chiếc ghế ngồi hơi quay về phía bên trái… Thám tử nhíu mày, xem chừng có vẻ căng thẳng… Chợt ánh mắt ông dừng lại ở mấy tờ giấy. Ông cầm một tờ lên xem. Trên đó mấy chữ viết vội : “Cô-oét với Xri-lan-ca ; Y-ê-men với Pa-ki-xtan ; Thủ đô.” Một lát sau, thám tử reo lên :

– Có thế chứ ! Đời nào giáo sư lại chịu bó tay hoàn toàn ! Đây chính là bản mật mã ông ấy để lại cho chúng ta!

Cảnh sát trưởng Pi-tơ ngạc nhiên :

– Tôi cũng có nhìn thấy tờ giấy này nhưng tôi nghĩ nó không nói lên điều gì cả. Không thể có chuyện bọn bắt cóc đưa giáo sư tới ngay thủ đô của bốn nước như thế này !

– Ngài cảnh sát trưởng thử suy nghĩ theo hướng khác xem nào ! – Thám tử vừa nói vừa nheo mắt cười.

– Vâng, tôi cũng đã thử ghép những chữ cái đầu của những từ này, thử ghép chữ cái đầu của tên thủ đô bốn nước này nhưng đều không cho kết quả gì.

– Thế ông có chú ý đến tấm bản đồ thế giới treo cạnh bàn làm việc của giáo sư không ?

– Tôi không chú ý vì nghĩ nó không liên quan gì đến việc này cả !

– Vậy mà, theo tôi, đó lại là chìa khóa giúp chúng ta khám phá vụ án, ít nhất là giúp chúng ta biết nơi đầu tiên
Giáo sư bị đưa đến.

Cảnh sát trưởng Pi-tơ đến bên tấm bản đồ, ông cau mày suy nghĩ rất lâu mà vẫn chưa tìm ra “chìa khóa”.

Còn các thám tử thì sao ? Các bạn có đoán ra không ?

Công ty thám tử – Cong ty tham tu – Tham tu tu – Tham tu ha noi

Facebook
Twitter
LinkedIn
Telegram
Pinterest

Tham khảo thêm

Dịch vụ thám tử