“Vụ án” ông lái trâu được xem là những phi vụ dễ nhất mà giới “thám tử” kinh qua. Án được phá trong chưa đầy 24 giờ đồng hồ, có phần do nhân vật không quá “cáo”. Còn nhân vật trong câu chuyện dưới đây thì khác, dù là nữ nhi nhưng đã khiến 4 nam “thám tử” phải vã mồ hôi hột…
Hai năm trước, trong một mối tình nồng cháy, Hoàng Hương, con gái bà Hòa, ở đường Phạm Thế Hiển, Q.8, trót mang bầu rồi sinh một bé gái kháu khỉnh. Nhưng ngay từ trước khi Hoàng Hương mang bầu, cha đứa bé đã “lặn không sủi tăm”, để mặc gia đình bà lo liệu.
Hoàng Hương mồ côi cha từ năm lên 5 tuổi. nhà chỉ có hai mẹ con nên bà Hòa rất mực thương yêu con gái. Bà có sạp vải ở chợ Soái Kình Lâm, nghiệp kinh doanh dù lúc thịnh lúc suy nhưng kinh tế gia đình không có gì đáng phải lo ngại, kể cả khi có thêm đứa cháu ngoại “ngoài ý muốn”. Sau chuyện lầm lỡ của Hương, bà Hòa để ý đến con gái nhiều hơn. Hương hình như cũng hiểu nỗi vất vả của mẹ, chú tâm vào phụ mẹ làm ăn.
Thời gian thấm thoắt qua mau, cháu ngoại bà Hòa giờ đã hơn hai tuổi, ngoan và giống mẹ y đúc. Còn Hương, từ sau khi sinh con ngày càng đẹp ra. Một mối hàng quen đánh tiếng hỏi cưới cho con trai, bà Hòa ưng ý nhưng sợ vết thương trong lòng con gái chưa lành… Nhưng thời gian gần đây, Hương tự nhiên lại xao nhãng công việc, thường xuyên xin phép đi vắng. Mỗi lần đi là mỗi lần Hương xin tiền mẹ hoặc lấy tiền hàng, lúc ba trăm, lúc năm trăm ngàn. Hỏi thì Hương chỉ bảo đi chơi với bạn bè cho khuây khỏa. Lúc đầu, bà Hòa cũng tin con gái. Nhưng càng về sau, mật độ đi chơi càng dày hơn, bà bắt đầu nghi ngờ và nhờ người hàng xóm chạy xe ôm theo dõi giùm. Được hai ngày, ông hàng xóm về bảo: xin chịu, bám suốt hai ngày nhưng cứ đến chợ Vườn Chuối là mất hút, không tìm được con bé.
Lần tìm theo các mối quan hệ bạn bè của con gái để hỏi, bà Hòa cũng chỉ nhận được cái lắc đầu “không biết Hoàng Hương đi đâu”. Cố chắt lọc trong những cái lắc đầu đó, bà nghe phong thanh con gái bà đang say một chàng sinh viên trẻ như điếu đổ, bao nhiêu tiền có được đều mang cho anh chàng này tiêu xài. Vậy là bà tìm đến công ty vệ sĩ T.L nhờ giúp đỡ. Một “hợp đồng” được thiết lập và hai “thám tử” thuộc hàng chiến của T.L được tung vào cuộc.
Ngày đầu tiên, lúc 18 giờ chiều, Hoàng Hương xách chiếc Max II màu tím rời nhà hướng về trung tâm thành phố. Hai “thám tử” lập tức bám theo với một khoảng cách an toàn. Chẳng cần nhìn trước ngó sau, nhân vật chạy một lèo lên trung tâm thành phố, đến đường Cao Thắng rồi ngược chiều Nguyễn Đình Chiểu lên chợ Bàn Cờ, Q.3. Tình huống này buộc hai “thám tử” phải đi ngược chiều để bám theo và… lộ tẩy.
Ngày thứ hai, cũng khoảng 18 giờ, Hoàng Hương ra khỏi nhà và kêu xe ôm vào trung tâm thành phố. Chẳng biết nhân vật nói gì mà bác tài xe ôm chạy xe như “ma” đuổi, khiến hai “thám tử” bám theo muốn hụt hơi. Đến chợ Bến Thành, Hương nhanh chóng xuống xe lẩn nhanh vào trong chợ, đi lòng vòng một hồi rồi vào… nhà vệ sinh nữ, thay quần áo và đường hoàng đi ra trước mặt các “thám tử”, kêu taxi và đi mất hút. Trong khi đó, “thám tử” cứ đứng chờ ngoài nhà vệ sinh nữ đến hơn một giờ chẳng thấy cô gái mặc áo đỏ đi ra, đành tẽn tò ra về…
Biết gặp phải nhân vật không vừa, T.L tăng cường thêm 2 “thám tử” với mong muốn nhanh chóng kết thúc hợp đồng. Bốn “thám tử” trên 2 chiếc xe gắn máy luôn sẵn sàng hỗ trợ cho nhau, nhưng rồi hụt vẫn hoàn hụt. Ngày thứ ba, Hoàng Hương xách xe gắn máy ra khỏi nhà lúc 15 giờ chiều, chạy xe từ từ, ung dung như không hề có chuyện gì xảy ra. Bốn “thám tử” cũng từ từ bám theo với suy nghĩ “có chạy đường trời”. Nhưng “thám tử tính không bằng… trời tính”, ngay dưới chân cầu chữ Y, một thanh niên đi xe đạp loạng choạng quệt vào xe thám tử rồi lăn ra… ăn vạ. Một xe “thám tử” phải dừng lại giải quyết sự việc, xe còn lại tiếp tục hành trình đeo bám nhân vật đến chợ Bàn Cờ. Tại đây, sau khi gửi xe, Hoàng Hương đi thẳng vào chợ rồi nhanh chân lẩn vào đám đông và chuồn ra cửa khác đón xe ôm “biến mất”.
Mọi chuyện tưởng lại rơi vào ngõ cụt. Điều nhân vật không thể ngờ là chính bác tài xe ôm lại là người tiết lộ tin tức. Sau khi để mất nhân vật, hai “thám tử” đành đi hỏi thăm các bến xe ôm quanh chợ và được biết Hoàng Hương đã thuê xe đi Lê Quang Định, Gò Vấp. “Cô này hay đi xe của ông Tư già. Chờ chút ổng về bây giờ” – một anh xe ôm tốt bụng nói mà không hề biết rằng anh ta vừa cho đi một thông tin “ngàn vàng”, thậm chí anh này còn cảm ơn rối rít khi nhận gói ba số từ tay “thám tử”…
Từ thông tin của ông Tư già chạy xe ôm, các “thám tử” tìm đến một căn nhà ở Lê Quang Định và xác định chính xác đối tượng cần tìm. Đó là Hùng, quê ở Nghệ An. Ba năm trước, Hùng vào thành phố phụ giúp người chú quản lý một xưởng cửa sắt ở Gò Vấp. Từ quê lên thành thị, Hùng bị cuốn hút vào những trò ăn chơi ở Sài thành, mà món mê nhất là vũ trường. Nướng hết lương vào sàn nhảy chưa đủ, Hùng quay qua chôm tiền hàng của xưởng cửa sắt và bị trả về quê. Quen ăn chơi, Hùng không về quê mà bỏ ra thuê nhà trên đường Lê Quang Định và kiếm tiền bằng các mối quan hệ từ sàn nhảy. Với chiều cao trên 1,75m, gương mặt đầy nam tính, ăn nói lại có duyên, nhảy giỏi và sẵn sàng chiều khách, Hùng trở nên có sức hấp dẫn đặc biệt với những phụ nữ đã đứng tuổi “thừa tiền thiếu tình”, tìm đến sàn nhảy để giải khuây. Tuy nhiên, Hùng có một đặc điểm là không bao giờ kéo dài mối quan hệ trên 6 tháng để vừa tự đánh bóng mình, vừa tránh sự nhàm chán nơi “bạn tình”. Hoàng Hương, dù không thuộc dạng phụ nữ “thừa tiền, thiếu tình” nhưng cũng chỉ là khách của Hùng. Vào thời điểm đang quen Hương, Hùng còn có hai “mối” khác, một ở Tân Bình và một ở Q.3…
Tất cả những thông tin cùng những tấm ảnh Hùng đang đeo hàng tại vũ trường được chuyển cho bà Hòa. Mấy ngày sau, khi đến thanh lý “hợp đồng”, bà Hòa kể lại lúc đầu con gái bà không tin, nhưng khi hai mẹ con bà cùng đến gặp và đối chất thì Hùng hiện nguyên hình là một tên tráo trở…
M.Đ – H.N (còn tiếp)
Theo Thanhnien.com.vn
Thám tử tư VDT